thơ Tịnh Bình
HOA RỤNG THỀM XUÂN
Sương chiều rã mộng phù hư
Trăng đêm theo lối chân như tìm về
Lục trần ngũ dục bùa mê
Tâm thân rời rã nhiêu khê tháng ngày
Trăm năm giấc mộng trần ai
Bao nhiêu vinh nhục đắng cay vở tuồng
Ta về ôm lấy chữ buông
Vịn câu vô ngã không buồn không vui
Dòng đời nước chảy về xuôi
Đường tu lặng lẽ bùi ngùi lối riêng
Cành tâm vượn khỉ luyên thuyên
Há đâu phải dễ lặng yên gương hồ
Về đâu hoa đốm hư vô
Đông qua xuân đến cành khô lại cười
Pháp thân bất diệt tinh khôi
Thềm xuân rụng đóa hoa rơi năm nào...
SÂN NGOÀI...
Gió lay hoa sứ giật mình
Sân ngoài rơi xuống lời kinh nhiệm mầu
Trăng treo cổ tự đêm thâu
Sân ngoài thoáng bóng áo nâu nhẹ nhàng
Ao thu sen nở sen tàn
Sân ngoài sót chút mơ màng nhụy hương
Cõi hồn buồn giận ghét thương
Sân ngoài mắt lá đẫm sương khi nào
Chợ đời mặc cả trần lao
Sân ngoài chú tiểu làu làu chân kinh
Loay hoay trong cõi tử sinh
Sân ngoài viên cuội im thinh nụ cười
Gió lay hoa sứ cứ rơi
Sân ngoài bóng nguyệt tỏa ngời tự thân...
GIÁP TẾT
Chợt nghe hương nắng bâng khuâng
Giao mùa khúc gió tần ngần buổi mai
Nửa đông se sắt bờ vai
Nửa xuân e ấp hoa cài tóc mây
Cuối năm lòng Chạp như say
Dập dờn khói biếc thơ ngây nụ chồi
Vài ba cánh én xa xôi
Chưa xuân lòng đã bồi hồi tháng Giêng
Đường hoa trăm sắc khoe duyên
Chợ quê giáp tết huyên thuyên chào mời
Lão mai thả lá về trời
Nõn nà nụ búp hong phơi nắng vàng
Giấc sương ban sớm mơ màng
Lời chim thỏ thẻ rộn ràng hiên xuân...
MÙI GIÓ TẾT
Chợt nghe hương gió bâng khuâng
Mai khoe sắc thắm đầy sân nắng vàng
Rẽ trời chim én bay ngang
Trên đôi cánh nhỏ chở ngàn điều vui
Tạm dừng bề bộn ngược xuôi
Thương cha nhớ mẹ bùi ngùi cảnh quê
Bướm vờn hoa dại triền đê
Cùng ta nao nức trở về nhà xưa
Ngàn lời cây lá đong đưa
Trong veo lộc biếc cũng vừa thanh tân
Giọt sương ban sớm ngại ngần
Rưng rưng vạn thọ ngoài sân cha trồng
Gió ơi có nói gì không ?
Một năm mới đến ước mong niềm gì
Đường về rộn cánh chim di
Nghe mùi gió Tết thầm thì nguyên xuân...
CHẦM CHẬM CHIỀU BA MƯƠI
Nghe xôn xao nắng sớm
Chim gọi mùa bâng khuâng
Trong veo sương mắt biếc
Gió cuối năm tần ngần
Phấp phới bay lịch mới
Tháng chạp Tết thật gần
Nàng xuân vờ trễ hẹn
Khúc giao mùa thanh tân
Mái nhà xưa thầm lặng
Lão mai móm mém cười
Khẳng khiu chồi nụ búp
Chờ áo mới vàng tươi
Bên thềm hoa thức giấc
Vồi vội mùa xuân ơi !
Nhẩn nha làn khói tết
Chầm chậm chiều ba mươi...
TỊNH BÌNH |