SỐ 102 - THÁNG 4 NĂM 2024

 

thơ Hứa Hiếu

Tháng 4

Cắn chốt bung kíp quăng
trái phá bùng nổ
dăm cây con bị đốn ngả
B-40 bắn trả
bức tường sau lưng nát vụn
rát mặt cứng họng điếc
Cối tới tấp nả
thân thể bứt làm đôi
tung lên rớt xuống
nửa này bên đây sông nửa nọ bên kia biển
còn lại cuống nhau
lòng thòng khúc ruột
nguồn gốc.

 

Anh ở đâu

1.
Vâng đây chúng ta đấy
là nơi chúng ta phải đến
chậm rải và từ tốn
Vâng đây chúng tôi đây
là nơi chúng tôi phải đến
kiên trì và bất chấp

Lịch sử là một thước phim cũ kỹ
trong ký ức trắng đen của mỗi người
mỗi lần muốn nhớ lại
là bao lần phải nhắm mắt tưởng niệm

Lịch sử là câu truyện cổ tích
trong quyển sách sưu tầm trên kệ sách mỗi nhà
mỗi lần muốn đọc lại
là bao lần phải tìm vần S có hình vóc một quê hương

Nội chiến không hẳn là một trang sử
một vinh danh không cần phải định lại
giá trị đã nằm sẵn trong cái chết
hay trong nỗi đớn đau của từng người
Việt
Nội chiến không là một câu truyện cổ tích
một huyền sử không cần phải hát lên
âm hưởng đã vang vọng trong hy sinh
hay trong tâm khảm của từng lăng tẩm
Việt

Không phải là một tò mò
về một hư cấu
tráng sĩ kinh kha hay phiến loạn
Chúng tôi sống và chết
trên từng bia mộ của từng trang sử
trên từng cột mốc của biên giới
trên từng biển lận tráo trở
của cái mà gọi là
cách mệnh

Vâng đây là tôi đấy
là nơi tôi đang ở
(bên bờ lau sậy này)
bên dòng sông luôn bạc hai màu
u tịch nhưng miên viễn
một vùng đất trời việt nam
tôi là lính
tên gọi ễnh ương.

2.
Vâng tôi vẫn ở đây
cái nón sắt
vẫn còn đó.
À không tôi đang ở đây
kế bên dòng Missisppi
đậm đặc một màu
từ bắc xuống nam
Cộng hòa liên bang Mỹ

À vâng tôi đang ở đấy
một bụi lâu sậy
mà bản địa cư dân
chẳng thèm để ý
công nhân hãng bù-loong
chỉ cần bập bẹ chút tiếng mỹ
yes sir thank you
brake no eat
từ 4 đồng một giờ
cho đến nay được 10 đồng
một ngày 12 tiếng
tuần 3 ngày tuần 4 ngày
ngày còn lại chạy giao báo
lá cải việt nam
rảnh rỗi trồng thêm diếp cá húng lủi rau thơm rau quế
có mà lai rai chút đỉnh
cuối tuần với bò lúc lắc
hoặc cá câu hấp mỡ hành

3.
Vâng tôi vẫn còn đây
đốt từng điếu đóm
như đốt từng nén nhang
cái nón sắt tôi đã tìm mua ở cửa hàng quân dụng
vẫn còn đây rỉ sét
Tôi đã trồng vào đó một bài ký ức tháng 4
nó vẫn sống èo ọt
một định mệnh mà lịch sử đã ban tặng
sau nội chiến.

Hứa Hiếu

 

 

Copyright © biển khơi & tác giả 1998-2024