thơ Ben Oh
EM ĐI RỒI
Em đi rồi trời thu buồn lắm
Chiếc lá rơi rụng xuống sân trường
Anh đi qua con đường mấy bữa
Mây kéo về lòng càng vấn vương
Thương về em người đi biền biệt
Tìm về đâu giữa cõi sương mờ
Vần thơ cũ chôn lòng người viết
Tìm nơi đâu một dáng trong mơ
Tôi không quen làm đời lữ thứ
Đâu là thuở của một học trò
Rượu rót vào lời nào tả hết
Chờ em về chẳng biết khi mô
Đời hữu hạn thời gian đi vội
Hoa quỳnh rất dịu với mùi hương
Em đi rồi lòng anh quá đỗi
Một nửa buồn một nửa nhớ thương
Không có em như người quên đãng
Nhìn trời xanh nhớ tưởng bóng hình
Nỗi cô đơn chuỗi ngày thầm lặng
Nỗi lòng đau duyên phận chúng mình.
NỢ CẢ ĐỜI EM
Nợ một mảnh tình chiều hôm ấy
Vương vấn làm chi chuyện trăm năm
Nợ em một mùa thu lần nữa
Mình cứ hẹn hò mấy mùa sang
Anh còn nợ em những giọt mưa
Nợ một chiều sân ga cuối mùa
Tiễn anh đi bến tầu xe lửa
Tóc em bay thương mấy cho vừa
Nợ em trong con tim bừng cháy
Của những ngày sương khói vắng anh
Bao năm xa cách em chờ đợi
Mặc xe hoa gối lụa dỗ dành
Anh còn nợ em chuyện một mai
Nợ cuộc đời năm tháng bi ai
Vời những ngày bên em chăm sóc
Sớm nắng chiều mưa trên đôi vai
Ước nguyện hết đời chỉ bên nhau
Dù cho sóng gió nắng hanh hao
Mái tranh nghèo vẫn trên mảnh đất
Bước cùng nhau cho đến kiếp sau
Anh vẫn còn nợ Em-anh vẫn còn nợ Em.
MỘT CHIỀU NHỚ MẸ
Mẹ ơi! Con biết nói gì đây
Đời không có Mẹ với những ngày
Nhờ xóm cũ vườn xưa nhà vắng
Đêm đông về gió lạnh heo may
Mẹ vẫn ngồi đang áo mùa đông
Mắt Mẹ nhìn trong ánh lửa hổng
Tóc pha sương những ngày gian khổ
Xuân này không biết có con không
Năm tháng bôn ba giữa dòng đời
Vắng Mẹ rồi con cũng chơi vơi
Chỉ có Mẹ hy sinh tất cả
Cho con lớn khôn được làm người
Công ơn Mẹ như cả ngàn cân
Đánh ba hồi chuông cũng chưa bằng
Dâng Mẹ lòng thương yêu kính trọng
Mẹ đang ở bên kia suối vĩnh hằng
Ngàn câu thơ viết cả nỗi lòng
Nỗi đau nào khi không còn Mẹ
Nỗi buồn nào để lại trong con
Trên thế gian nếu ai còn Mẹ
Hãy chăm sóc thương Mẹ nhiều hơn. |