SỐ 108 - THÁNG 10 NĂM 2025

 

thơ khaly chàm

sự suy tàn tuy chậm nhưng rất đẹp

vô vàn dấu chấm than đồng hiện trong mắt môi người
với nửa thế kỷ nỗi tuyệt vọng chai lì đã nhú đầy mầm gai nhọn
hiện thực khắp cùng nước mắt mờ nhòe trên gương mặt sợ hãi
lũ làm thơ đối chứng (có tôi) hôm nay cùng thở ra mùi tử khí
làm thế nào để tâm an và thánh thiện

mùa thu, những mõm chó bị ngứa ran
khắp cùng bầy đàn chúng nó hân hoan rồi sủa để khẳng định một niềm tin
ban mai, có thể khứu giác nhân sinh chứa đầy mùi ánh sáng quá ư tanh tưởi
thói quen ngồi quán cóc đầu hẻm nhấm nháp từng chút café đểu rẻ tiền
tôi luôn suy gẫm về sự suy tàn tuy chậm nhưng rất đẹp

mùa thu, xa nghìn trùng một cuộc tình rất thật rồi cũng như không
có thể, cái bóng tôi cảm thụ được mùi hương đàn bà tan loãng vào kí ức
những hạt mưa thanh thoát nghiêng xanh chạm vào nỗi nhớ
tâm tưởng đang cố tìm thấy sự  thuần khiết để cân bằng tĩnh lặng
tôi đã chửi thề khi mang thai và đẻ non thi ca thơm lừng mùi máu

 

lắng nghe âm mưa hợp thành tấu khúc

hình dung sự nhú mầm tỏa hương
những bông hoa hình thành tuy chậm và đẹp
trong thinh lặng, niềm vui không thể so sánh với những gì khác biệt
chẳng hiểu vì sao trạng thái não người bị nén trong hộp sọ
nên nhấm nhẳng chuỗi khái niệm về thời gian bất biến
tôi ơi, hãy tin đi chứ!
trong mắt những hạt cỏ đang chảy tràn màu đêm xanh
chính là lúc cát, bụi nhìn thấy thịt xương mình ký sinh trong loài cây tắc kè bám trên vách đá
mặt trời nhô dần lên không cần phải cầu xin hay mời thỉnh
lũ mèo hoang trong thành phố vểnh râu
chúng mang giấc mơ thơm bước đi chầm chầm
ngẫu nhiên chăng, mùa thu có phải là dự đoán đơn thuần
hay là những câu chữ tin lành trong kinh thánh
tôi nhìn bóng tôi đang đứng trước gương
hai tay tháo gỡ sợi dây trong suốt quấn quanh mình
kỹ năng hoang dại tuyệt vời nhưng không thiếu phần hợm hĩnh
hình như, thân tôi đang nghiêng dần chạm đất
lắng nghe âm mưa hợp thành tấu khúc mùa xanh cổ điển

 

chuẩn rồi chứ ta ơi!

đờ đẫn thở với chuỗi ngày nhớp nháp
cái chết nào sẽ đẹp nhất trần gian
ai đã bước qua bóng mình đang gỉ sét
hãy cứ tin, nhìn thấy cổng thiên đàng

không mảnh ghép xương cốt thành tro bụi
thì làm sao lòng trắc ẩn nỗi u sầu
thật thà chứ hay ta từng trí trá
nhếch môi cười nhăn nhở chạm đêm thâu

vẫn ở đây với tháng ngày bứt máu
những giọt rơi buốt hố mắt con người
mê loạn chưa, níu hồn về nhập thể
thơ điên khùng nuốt chửng để cầm hơi

cứ hành quyết đập đầu ta đi nhé
trong ánh nhìn hiện rõ sự khởi sinh
lũ mặt quỷ diễn trò chơi luân vũ
ngất ngây hỡi em, rồi cũng phải hiện hình!

thi sĩ khỉ bầy đàn gào với gió
rờn rợn kỹ năng để tồn tại ngợi ca
ta khụy xuống cúi thấp đầu chạm đất
nghe ký ức buồn vỡ mặt nhói tim ta

 

 

Copyright © biển khơi & tác giả 1998-2025