thơ nguyễnxuânthiệp
Ngồi ở caffe trieste. trò chuyện với brodsky…
tôi sẽ ngồi với ông
brodsky
và ly cappuccino
ở caffe trieste
vùng bay area
chiều
ngoài kia
hải âu
kêu xé
và những cột buồm. nghiêng
chói nắng. trong lòng vịnh.
trên góc phố
người thi sĩ thiền sư. với tay nải bụi. đứng chờ
chuyến xe buýt cuối ngày
và cô gái hippie. tóc rối. mắt sâu
cài bông trăng. trên rốn
hơi thở. của mùi cỏ say
trong chiều
gợi nhớ về một không gian siêu thực

photo:http://beineckepoetry.wordpress.com
này. ông. brodsky
xin đừng hỏi
vì sao ta đến nơi này
ngồi ở caffe trieste
trong phố cảng
tưởng tượng. mưa cuối tuần. rơi. trên woodstock
bùn lầy. và âm nhạc
như hoa mọc trên đồng
hay ngọn lửa. cháy. trong những căn nhà gỗ
quê xưa
ôi. jimi hendrix
joan baez,
the byrds, johnny inter,
và janis joplin
đã bốn mươi năm qua
giờ tất cả về đâu
những nhạc sĩ ôm đàn. như thuyền. đi trên biển
người. mưa. và tiếng hát
những cánh hoa vàng. hippie. bùn
ma túy. và tự do
chiều. hửng nắng. bay. từng đàn bướm dại
ơ kìa
ông hay tôi
hay ai kia
một ánh trăng ngoài vịnh frisco
khi ra đi. mưa bên trời. phượng. đỏ
ở sài gòn
và tuyết rơi. trong thành phố moscow

photo:http://laperiodicarevisiondominical.files.wordpress.com/
bây giờ. ta ngồi đây
trong caffe trieste
nghe khúc hát. ngày rơi
trên phố
đèn ngoài bến cảng. thắp lên
chiều tím
này. ông. brodsky
thôi. hãy lãng quên
như tôi. lãng quên
những trại tù
và lũ sói. điên
hú rân đồi trăng. trong rừng người
giờ này
trong quán
nhạc trỗi khúc blues
những nhà thơ bohemien. hồn mơ một tiếng còi
tàu cháy bỏng. nồng hơi gió
biển. và mùi khói
rồi
bỗng. như loài cú đêm. người hành giả từ
phương đông
đứng dậy
đọc thơ
basho. đỗ phủ. ôn như hầu
đền tạ. phủ đường. những mái ngói
trăng lên
trong góc quán
kìa allen ginsberg
cười bên kerouac
và coppola. ngồi một mình. cùng the godfather
papa gianni. chủ quán. rót rượu mời
lặng nghe. lặng nghe
người nhạc sĩ gipsy
khóc trên bài ballad
mùi bơ và cà phê
ngồi trong quán
nhìn ra. đêm. trên góc phố vallejo và grant
gã homeless da đen. còn đứng

photo:http://allenginsbergdvd.com/myPictures/041.gif
ở caffe trieste. thật ra. tôi ngồi một mình
chiều xuống
brodsky, ông đã chết. từ mười năm
tôi còn sống. và làm thơ
rồi sẽ ra đi
cũng như ông
chờ nghe tiếng gõ. trên ván mục. vở kịch hạ màn. và
nắng vẫn chảy. trên cầu tàu
trong quán. nhạc blues. ai đó còn đọc
thơ ông. thơ tôi. thơ những người tiếp nối
cuộc đời vẫn trôi
sầm uất hơn. náo động hơn
với mùi hoa lavander
và chim biển. vẫn kêu. khi chiều xuống
nguyễnxuânthiệp |