Thơ Ngọc Trân
Khóc tháng tư đen
Ôm mặt khóc tháng tư đen ngày cuối !
Lệnh đầu hàng như nhát chém ngang lưng !
Bao năm qua anh dũng giữa chiến trường ,
Bổng phút chốc tan hàng trong tức tưởi !
Như mãnh hổ giữa một bầy lang sói .
Từ khắp nơi uất hận ngút trời xanh !
Các anh hùng tuẩn tiết chết theo thành !
Đang chiến thắng bỗng dưng thành chiến bại ,
Nhìn áo chiến ngổn ngang lòng tê tái .
Bạn bè cùng chiến hữu một niềm đau !
Nắm tay nhau mà mắt lệ dâng trào .
Đất nước đã vào tay quân giặc đỏ .
Thương dân mình sẽ chịu nhiều đau khổ !
Dưới gông cùm của chủ nghĩa ngoại lai .
Ta thét vang lên hận tháng tư này .
Bao chiến đấu giờ đây thành vô nghĩa !!
Nơi xứ người nhớ thương về quê mẹ ,
Tháng tư buồn lại vây kín hồn ta !
Bao năm qua chuyện cũ vẫn chưa nhòa ,
Vẫn nhớ mãi quê hương ngày đen tối !
Tháng tư vẫn nhớ về An Lộc
Tháng tư vẫn nhớ về An Lộc ,
Nhớ đồi Đồng Long nhớ bạn bè .
Bốn mươi năm chợt như giấc mộng ,
Nhiều đêm chuyện cũ vẫn hiện về .
Tháng Tư vẫn nhớ về An Lộc ,
Những ngày pháo giặc rót như mưa . .
Thị trấn như chìm trong biển lửa ,
Bạn bè nằm xuống chết bất ngờ !
Tháng Tư vẫn nhớ về An Lộc .
Tay súng trong tay quyết giữ cờ
Bao lần chiếm lại nơi địch đóng ,
Đồi gió mồ chôn xác giặc thù .
Tháng Tư vẫn nhớ về An Lộc .
Nhớ đường quốc lộ số mười ba
Dân lành gục ngã khi chạy giặc .
Giặc giết em thơ lẫn mẹ già !
Tháng Tư vẫn nhớ về An Lộc .
Những nấm mồ chôn cất bạn bè ,
Chẳng khói hương ấm hồn tử sĩ !
Người đi chẳng hẹn được ngày về .
Tháng Tư vẫn nhớ về An Lộc .
Những ngày giải tỏa tỉnh Bình Long ,
Xe tăng giặc chết nằm phơi xác ,
Cờ vàng phất phới bạn cười vang .
Tháng tư gom lại bao nỗi nhớ ,
Tóc xanh giờ cũng đã thay màu .
Hơn nửa đời người thân biệt xứ,
Nhớ về quê mẹ một niềm đau !!!!!!
Ngọc Trân 4/12