SỐ 74 - THÁNG 4 NĂM 2017

 

thơ Phạm Hồng Ân

CHÂN DUNG

chân dung ta - một kẻ trôi sông
và lạc chợ từ khi thua trận
từ thuở thanh niên đã mang lận đận
mất cửa, tan nhà, vỡ mộng, bay mơ.

chân dung ta - một đứa làm thơ
lúc đi học hiền như cục bột
thơ bắt ta làm người thật tốt
lỡ yêu ai, dùng chữ để ngợi ca.

nghe theo thơ, ta hết sức thật thà
đem mộng đắp thành non thành núi
rồi có ngày mộng rơi như suối
chảy xuôi dòng ra cửa sông chơi.

ta hóa thân tên lính chọc trời
khuấy nước thách nghịch thù ngạo mạn
tánh cộc cằn nhưng vẫn còn lãng mạn
vẫn yêu thơ và cũng vẫn yêu em.

hôm nay gặp mày, dù chưa một lần quen
nhưng rất khoái - vì ngày xưa - là lính
dù bên này hay bên kia, cũng lính
cũng chửi thề cầm súng bắn nhau.

rồi hôm nay hai đứa sống lao nhao
mày thắng cuộc, tau thằng thua cuộc
thắng chỉ để làm thằng nô bộc
còn thua thì... lạc mất quê hương.

hôm nay gặp nhau, nâng cốc đoạn trường
nhắc mày nhớ sơn hà đang nguy biến
nhắc mày nhớ nước nhà đang lâm chiến...

(Hiên Thư Các, 02/03/2017)

 

ĐÊM HỒNG ÂN

đêm hồng ân
gặp hồng ân
tàn đông
đã lụn
hơi xuân
đã kề
gió đêm
thả ngọn tóc thề
dáng xuân xao động
lối về hồn ta
mùa thơ
ngậm ngón tay ngà
rơi trên phím chữ hồn hoa sắc vàng
đêm nay
đêm phạm hồng ân
lòng ta bỗng hóa địa đàng chào xuân.

(Hiên Thư Các 22/02/2017)

 

KHÚC MƯA

mưa em quanh chỗ ta ngồi
sợi luồn đất đợi sợi rơi lưng chừng
hồn thì sợi nhớ rưng rưng
liu riu ánh lửa chợt bừng góc tim
mưa quên một chốn im lìm
có ta và ngọn lửa mềm sưởi nhau.

mưa người ướt vạt đất đau
bốn mươi năm hạn bạc màu sinh linh
nắng phơi xương cốt hòa bình
thấu hư vô táng lời kinh chiêu hồn
ơn người trăm giọt mưa tuôn
lòng như vạt đất đẫm hương mùa tình.

mưa ta, từng khúc, vô hình
quẩn quanh suốt kiếp giữa thinh không đời
em khô héo đóa hoa rơi
giạt xa ta một góc trời bão giông
về đây ngó nước ngược dòng
mưa ta ngập lụt từng phường phố em.

mưa nào cũng có hạt riêng
rớt nhau để ướt một miền đất chung
ngồi đây sương khói mịt mùng
chờ mưa em đến đếm từng sợi rơi...

(Mưa Escondido, 22/01/2017)

 

BÀI THƠ TRƯỚC ĐÊM GIAO THỪA

(Để nhớ quê hương tôi)

quê hương tôi đen như cốc cà phê
bốn ngàn năm vẫn y nguyên vị đắng
bốn ngàn năm chưa một lần may mắn
pha thêm đường để trở thành cà phê ngon.

quê hương tôi trong huyền thoại cội nguồn
có bản chất phân ly từ mầm móng
năm mươi con lên núi cao, năm mươi ra biển rộng
giã từ nhau, không hứa hẹn gì nhau.

quê hương tôi một ngàn năm đô hộ bởi giặc Tàu
một trăm năm giặc Tây nô lệ
còn những ngàn năm kia cũng vô cùng tồi tệ
giành giựt cơ đồ, anh em chém giết thê lương.

quê hương tôi vô số kẻ bất lương
thà theo giặc để làm vương, làm tướng
thời nay vẫn có lắm tên hèn hơn Lê Chiêu Thống
nhục hơn Trần Ích Tắc ngày xưa.

quê hương tôi nhiều vụ án như đùa
Lệ Chi Viên là nỗi đau thảm khốc
Nguyễn Trãi và họ hàng bị tru di tam tộc
hai mươi hai năm mới được giải oan.

quê hương tôi sau nội chiến tương tàn
bên thắng cuộc trả thù độc ác
Bùi thị Xuân bị voi phanh thây xé xác
Nguyễn Ánh quật mồ, giã hài cốt Nguyễn Huệ quăng sông.

quê hương tôi hào kiệt rất đông
nhưng bọn tiểu nhân cũng hằng hà sa số
bậc anh hùng ngàn đời không khiếp sợ
dù gông cùm đang khóa chặt tay chân.

quê hương tôi vẫn vậy bốn ngàn năm
lịch sử cứ diễn hoài tuồng cũ
chế độ nào cũng hô to dân chủ
mà sau lưng thì dí súng hăm he.

quê hương tôi đen như cốc cà phê
bốn ngàn năm vẫn y nguyên vị đắng
năm mới xin chờ một lần may mắn
Đổi cốc thêm đường cho hương vị thơm ngon.

(Hiên Thư Các, 31/12/2016)

 

 

Copyright © biển khơi & tác giả 1999-2017