SỐ 75 - THÁNG 7 NĂM 2017

 

thơ Hoàng Xuân Sơn

 

k  h  ô  n  g   n  h  ư,   t  ì  n  h

ngồi thêm một buổi kề cà
hồn trơ nguyệt lộ mấy tà dương gian
về em phất áo quy hàng
màu đen ngạ quỷ hóa vàng ni sư
cửa thông thống một nghi từ
ngâm bài kệ đắng ôn nhu niết bàn
bỗng trừng con mắt thu sang
rơi rơi huyết hận xuống tràng đao binh
nhớ xưa: đụng trận vô hình
nơi tham tướng đoạn tuyệt. tình. không như
nhìn nhau khúc mắc oán thù
gió qua khe hiểm bão mù nhân sinh
tìm em. hệ lụy bất bình
chim đau oanh vũ rừng kình thú hoang
thôi nghê giữa cuộc bất toàn
bể dâu còn phút giải oan tịch, trừ (*)

(*) mượn ý Tô Thùy Yên

 

k  h  ô  n  g   t  í  n  h

bỗng nhiên giở chứng diên trì
từ chậm lụt.
tới
hồ nghi cuộc đời
thiệt mà.  mình có hai vai
khi không xớt mất
tượng đài             uy
xưa
bước đi lẩm chẩm như là
chú bé mơ mộng        leo
qua tuổi vàng
mây trên đầu cũng lang thang
phí một hôm             rỗi
xô ngàn
tịnh
không

 

k  h  i  n  h   t  ố  n  g

huân tập.  tính khí
răn
đe
khơi dòng nước độ
lũy che hồng trần
ta cùng người ấy chân nhân
mà tâm giả lả vào
lân la.  tình
không.  thiệt có
ngời tánh linh
một chút đốm sáng
giả hình bay          xa
có khi
ngày ấy thiệt là

 

k h ô n g.   l à  0

không có gì lưu truyền được mãi
không anh mà cũng 0 em
chúng ta vào đời phất phơ bụi
tay níu cán gió
phập phồng theo mang trời đất
chúng ta ăn ngủ sống nhờ
và viết
kể lể câu chuyện một chiều
một gam mầu chết
buồn như tranh
chúng ta vẫn tựa nương nhau
lau sậy ốm mòn
đừng tưởng tư duy cùng thời đã chín
cây sai quả chỉ là hệ lụy rong bèo
không có gì to tát
nơi thế ngồi thinh không

hề là những diễn viên      hề
tự mình ca ngợi
rồi vận động ngợi ca
khúc vãn thiều khải hoàn
của những xác sống
nhiều khi bơm đẩy nhau lên không trung
quên đời có kẻ thu tay
đâm lén vào lốp xe
đương tuột dốc
hãy lợi dụng những tấm thẻ xanh đỏ
ịn chữ số
vào cuộc phiêu lưu giàu nổi

một mồi lửa đốt cháy tan những câu thơ vô nghĩa
thiêu rụi câu chuyện kể tầm phào
bao lâu còn tàn tro
giữa lòng tay ấm

 

k  ế  t   c  u  ộ  c

bày xong một cuộc nắng nôi
chỗ vui chân đến chỗ ngồi thinh không
chỗ xanh giêng một cánh đồng
chỗ mù tháng chạp kín bưng ánh hồng
đù đì một đoạn gai chông
đá đeo chân nhọc hồn gồng bước mây
buồn mơ phai. cánh lan gầy
mà trong đóa mộng vẫn ngày châu loan
vòm sao hiện nghiệp chưa tròn
chuôi gươm hiệp sĩ xới mòn tâm cơ
tóc xuân nào đốm bạc chờ
vẫn huyền thức ngọc mầu tơ biếc chài
xong rồi một gánh hai vai
mấu xương huyết hãn cuối trời lâm ly

hoàng xuân sơn
nối kết, tháng tư năm 2017

 

trần gian

niềm cô đơn nhiều khi dựng dậy
nhảy đựng
như lưỡi bào
đời có những cơn hứng trào bia bọt
chiều tro than củi cháy rực dòng
xếp lại hồn ô y
hơ tay vào phương tán
giữa nóng và nguội
hoàng hôn xám.  bình minh ửng hồng
lừng lừng ánh dội
hừng đông lưỡi rắn mắt mèo
đánh thức hồn âm nuối

yêu ngon trớn làm sao vội vàng
làn cong chạy
trốn
môi hung tợn rình rang gió mùa
đếm tận những nụ hôn
khô bỏng rẩy run treo chút nhiệt lượng đầu ngày
âm ỉ ngời vết sống
tới hết mùa xanh dương

[ đâu cần phải chui đầu vào đại dương tâm hồn mới lớn lao như biển cả chỉ cần một giọt nước cũng đủ sáng long lanh mắt người ôi giọt nước mang đời đi khắp ngã sao đất liền khô hạn mấy can qua ]

hãy đếm.  và nâng niu những cuộc tình
dù chiều nay lá vàng tơi tả
đêm vẫn săm soi hơi thở gần
để biết cuộc đời còn nương theo đại mộng
như cánh áo lần cởi hết khuy
triệu ngón sao băng giảo nghiệm lời nguyện ước

hoa vẫn nở dù hoa đang trôi
buồn man mác là hương nồng đắm đuối
hoa vẫn nở chìm đi đâu mà vội
nắng vàng ơi ngày xanh biếc ơi
đừng ngại nói những lời hoa mỹ
đẹp lòng nhau và đẹp lòng nhau

hoàng xuân sơn
cuối tháng ba không năm

 

 

Copyright © biển khơi & tác giả 1999-2017