thơ Nguyễn Xuân Thiệp
MƯA
mưa mù sa. mưa tháng tám. hay mưa tháng năm
tôi đi. hồn cây. mưa hạ hay mưa mùa đông
em vẫn bên bờ kia. biển. mây. vàng nắng đậm
tôi nhìn trời. gọi một vầng trăng trổ bông
mưa từ đất rộng. áo em phai. mưa qua sông
mưa sài gòn. mưa ở đây. mùa new orleans
tiếng đàn trầm rụng. quán âm. cõi blues nức nở
khuya rồi. có tiếng sóng. và rừng xưa nước
mắt xanh
em có nhớ. mai kia. sẽ mưa trên hồ sen. trên
rặng nhãn
tôi làm cánh chim cổ tích bay ngược thời gian
em chơi nhảy dây. nhớ cột giùm đôi vạt áo thơ.
con chuồn chuồn. đỏ
vết đau ấu thời. chiếc kẹp tóc. quên trên ổ rơm
khi xa tôi. trời mưa không nhỉ. thì cứ nói là mưa đi
thêm chút mộng. người xa nước. lúc chia tay
những bông phượng hồng. ướt tóc
rơi. mái hiên thưa. nhìn gì nữa. phố mưa
thấm trên trang sách. em ôm vào ngực. lỡ mai
người không về
thì mưa
những guồng tơ quay. dưới mái nhà mây xám
mùa thu
rồi mùa hạ
tiếng ve khơi biển rộng
vỡ quá khứ. mù tôi đi
qua những chiếc cầu treo. thiên niên kỷ tàng
tàng. nghiêng. thành phố quạ
trở giấc tường vi. mưa ở đây. mưa từ rất xa. rất xa
MÙA CUỐI
này em có nghe
những con chikadee gọi nhau
và anh. và em. ở hai bên bờ biển. giữa chúng ta là
một vùng tuyết rơi. và gió santa
ana mỗi mùa. thổi tới
hãy đánh thức trong nhau
một mùa dã quỳ. vàng
những mặt trăng. mặt trời
cùng mọc một lúc
và cùng lặn tắt
như trỗi khúc
bốn mùa của vivaldi
người đàn. và người thẩm âm. là một
những vì sao đầu tiên trên đầm lầy lau sậy
giụm đầu trò chuyện. đó em
và một làn hương của nhánh hoa lavender. tàn úa
còn trong ký ức mùa hè
ôi. mùa hè. mùa hè của anh và em
rồi cũng sáng lên
những sợi đèn mưa
trên hàng khuynh diệp
gió
hoàng hôn. đường về khu lưu xá
tà áo trắng như mê
còn in đậm vết bùn. mùa mưa. xanh
mùa mưa xanh. xanh cầm nguyệt xanh. lời của cỏ
là em
cũng sẽ thắp lên
màu lá. của những mùa thu trong đời
ôi. đã chết rực rỡ. những mùa thu
trên vỉa hè đã đi qua
gạch đá chưa quên
những hồn xưa cũng chưa quên
thời gian. không khép mắt
gõ khắp các cánh cửa
gõ khắp các cánh cửa
mở. bông cúc vàng
mở. đóa hải đường đỏ rực
mở. tím hoa đồng thảo lúc chia tay
đêm và ngày
sẽ không người khóc những giọt lệ đắng
chỉ còn
thời gian
chỉ còn thời gian
mái tóc em
thân thể em
đầy hồn
sẽ trổ bông mùa cuối
dẫu ta không nhìn thấy nhau
Nguyễn Xuân Thiệp
(trích Thơ Nguyễn Xuân Thiệp, Phố Văn, 2012)