thơ  Đặng Xuân Xuyến
              CHÙM THƠ VỀ RƯỢU 
                
                TỈNH
              Rượu tới tầm ngật ngưỡng
                Khật khừ ngất ngưởng vào đêm
                Hớ hênh hàng xóm xộc xệch ngủ. 
                Giật mình
                Gió lạnh luồn đêm.
              Phố  Vọng, đêm 30-11-2020
               
              ƯỚP  ĐÊM
              Rượu ngon cuộn cạn bóng ngày
                Lời say đốt cạn chung đầy lý lơi
                Men tình lịm những đầy vơi
                Ướp đêm đẫm cả góc trời đẫy trăng.
              Hà  Nội, 20G30 ngày 21-06-2020
               
              CHIỀU  TA VỀ
              Ừ, ngàn lần hứa khơi ấm niềm tin
                Lời yêu mến ta chả treo đầu lưỡi
                Nỡ yêu ta cứ vin theo tiếng gọi
                Cạn ly rồi để ta lạ thành quen.
              Chả có gì người ngại bon chen
                Ta vốn dĩ dạn đêm cùng gối lẻ
                Người thì cũng đêm trường nát lệ
                Vịn vào nhau mà sưởi ấm nụ cười.
              Chiều ta về người cứ lại nhà chơi
                Ly rượu thơm rót đầy khóe mắt
                Nướng thời gian với ngọn đèn hiu hắt
                Mắt tìm môi thêm lơi lả ánh nhìn.
              Hà  Nội, 07:15 ngày 25-05-2020
               
              MỘT  TÔI
                - Tặng cháu Đặng Hải -
              Một chai
                Một chén
                Một tôi thôi
                Một đêm gió quẩn chỗ tôi ngồi
                Một bàn tay lạnh quờ vai lạnh
                Một tiếng thở dài tôi với tôi!
              Hà  Nội, 22 tháng 11.2017
               
              ĐỜI  KHÁT
                - Thân tặng nghệ sĩ Võ Hoài Nam -
              Này thì khát!
                Uống cho đời đỡ khát
                Rượu tình đời men ủ nhiều năm
                Khát chất chồng
                dồn nén
                tháng năm
                Ta đốt cạn cái đong đời cay đắng
              Uống!
                Thì uống!
                Cho lì khoảng lặng
                Cho lòng ta chạm được tới lòng người
                Cho u buồn phiêu bạt tận biển khơi
                Cho Nhật Nguyệt thẹn lòng mà hửng nắng.
              Uống!
                Thì uống!
                Dốc cạn lòng cùng uống
                Khát khao ơi hãy tan chảy tận cùng
                Thế gian này dẫu sấp ngửa trắng đen
                Ta như bạn sống một đời không thẹn.
              Uống!
                Thì uống!
                Ngán chi mà không uống!
                Rượu tri âm thêm vững mạnh bước đường!
              Hà  Nội, ngày 30 tháng 05.2017
               
              MEN  ĐẮNG
              Đây men rượu hơn 15 năm trước
                Chót nhấp môi ta trượt bước xuống bùn
                Ngoái đầu nhìn vẫn hồn lạc chân run
                Thon thót sợ vô tình gặp lại.
              Ừ ly nữa. Cớ chi phải ngại
                Ta cứ say. Mặc thiên hạ phỉnh lừa
                Cạn ly này có quên được chuyện xưa?
                Đau thương đấy đến ngày nào lành sẹo?
              Ừ thì cứ trách ta bạc bẽo
                Cứ rêu rao ta ân ái hững hờ
                Quá thật thà ta ra kẻ ngu ngơ
                Ngớ ngẩn cược đời mình nơi kẻ chợ.
              Đau. Đau lắm. Lặn ngược dòng lệ rỏ
                Trời cao xa dung dưỡng lũ yêu hồ
                Cố vẫy vùng thoát xa khỏi chốn nhơ
                Ta chết lặng nửa đời không phân tỏ.
              Ừ ly nữa
                Ừ thêm ly nữa
                Ừ thì say! Ừ quên quãng sống thừa
                Quên bóng tà lẩn khuất phía song thưa
                Ta cạn chén đón bình minh trước cửa.
              Hà  Nội, đêm 10 tháng 12.2016
               
              SAY  YÊU
                - Với T.L.A -
                .
                Yêu thương nhé. Một lần thôi. Là đủ
                Ta đâu cần gian díu giữa nhân gian
                Uống nữa đi. Đây rượu ngọt. Môi mềm
                Đêm lạnh lắm đừng để ta lẻ bạn.
              Nào nâng chén cho sầu sầu rũ bỏ
                Trút áo xiêm cho đêm bớt ngại ngần            
                Đây rượu nồng, men ủ đã nhiều năm
                E ngại thế... Làm sao ta chẳng giận.
              Thì ta biết thuyền em chưa bến đậu
                Giấu mơ hoang vật vã đợi phong cuồng
                Ta nhốt mình đằng đẵng mấy mùa ngâu
                Nén lơi lả loạn điên nơi cõi mộng.
              Ừ thì rượu. Ừ thì thơ. Ừ mộng đẹp
                Ừ thì say cho hỉ hả phong trần
                Đêm phập phồng, ngực nõn hứng trăng non
                Môi đón lưỡi uống hương tình bất tận. 
              Yêu thương nhé. 
                Một lần thôi. Là đủ
                Ta đâu cần gian díu giữa nhân gian...
              Hà  Nội, đêm 11 tháng 04.2014