SỐ 90 - THÁNG 4 NĂM 2021

thơ Thy Mai

O ÁO TÍM

O ngồi lặng lẽ ơ thờ
Tóc thề buông xõa chấm bờ vai O
Gió chiều nhẹ thổi mơ hồ
Nỗi buồn hiu hắt đợi chờ nhớ ai

Trời chiều áo tím tàn phai
Bến sông vắng lặng ngóng ai mỏi mòn
Ngổn ngang tâm trạng bồn chồn
Như pho tượng đá vô hồn xiết bao

Người đi đi tận phương nào
Để O ở lại với bao nỗi sầu
Niềm thương nỗi nhớ chìm sâu
Hỏi ai còn nhớ những câu hẹn thề

Dòng sông im chảy gọi về
Tà huy bóng ngả cơn mê mệt nhoài
Tình xưa O nhớ thương hoài
Đò ngang xin nối dùm ai đôi bờ    

 

ÐÔNG SẦU

Người ta hay bảo đông sầu
Cho nên lòng cứ cắn câu sợi buồn
Mưa trời như  giọt lệ tuôn
Tuyết rơi lả tả đượm buồn mênh mang...

Mùa Đông tuyết trắng bạt ngàn
Sao tôi cứ mãi miên man u sầu
Lạy trời cho gió thổi mau
Gió đem Xuân tới Đông sầu bay đi...

Thy Mai

 

 

Copyright © biển khơi & tác giả 1998-2021