SỐ 93 - XUÂN NHÂM DẦN - THÁNG 1 NĂM 2022

thơ Đức Phổ

RÓT XUÂN MỜI NHÂN GIAN

Em hãy lạnh cho tôi được đắp
mảnh xuân tình ngày cũ đã về qua
dù trước ngõ vui sau vườn buồn bã
có hề chi lời mỏi hẹn thề.

Em hãy tối lòng cho tôi được thắp
ngọn đầu đời tâm khảm đã mòn hao
tháng tiếp tháng ngày tiếp ngày vội vã
và bốn mùa níu gót nhau vui.

Em hãy dại cho tôi được bảo
dạy nhau tình sau trước một đàng
đời sang cả có chắc gì đẹp mộng
hãy đơn sơ như trời chuyển sang mùa.

(Thay chút nắng làm cơn mưa đủ mát
đủ cho cành khô hạn đơm bông
đủ đêm nồng mật ứa tình đông
với cốc cũ hãy rót đầy xuân mới.)

Em hãy đứng cho tôi được mỏi
giữa muôn chiều hồn sững mấy tiêu tao
dẫu vay mượn người xưa hồn sơn bạc
mượn đêm vàng giọt nguyệt rót nghìn chung.

Em hãy tỉnh mặc tình tôi say khướt
và tôi điên một bữa biết si tình.
Hãy rót mùa xuân muôn triệu cốc
Mời nhân gian ngọt nụ xuân kỳ...

 

ĐẦU XUÂN

một thoáng hồng thơm nghe thật rõ
đâu hay rằng lá rụng trong hồn
rượu mới vẫn tràn trăm cốc cũ
sao tình tràn không để dấu chân?

và những mầm xanh hiện rõ lên
từ một phía chân trời xa lắm
lòng dang rộng mời em hãy đến
thắp ngọn-đời-ta đầu một năm.

thuyền khơi dòng. sẽ bến trông theo
ta xa quê. bao lần ngoái lại
sầu như đám lá đông vừa héo
chút lạnh theo về gọi giêng hai.

thả vào đêm ánh mắt trăng soi
hãy lội vào nhau từng bước nhẹ
dẫu tim nát giữa đường dâu bể
vẫn gượng cười thắp ngọn-đời vui.

sẽ phai tàn theo ngọn rét đông
cùng lớp người ra đi biệt xứ
nay xuân đến bạn cùng lữ thứ
môi thơm cho một nụ rất nồng...

ĐỨC PHỔ

 

 

Copyright © biển khơi & tác giả 1998-2022