thơ Nguyên Lạc
CẢM ƠN HOA VẪN NỞ
Cảm ơn hoa đã nở!
Nhưng chỉ mới tháng mười?
Hay Dã quỳ thương nhớ?
Nên nở sớm thế thôi
.
Lâu thật lâu rồi đó
Quỳ chẳng nở đúng mùa
Cảm ơn hoa nhắc nhở
Màu héo úa phe thua
.
Cảm ơn hoa vẫn nở
Vàng nhớ một màu cờ
Đã một thời rực rỡ
Vẫn hoài trong tâm mơ
.
Cảm ơn hoa vẫn nở
Vì ta, dù trái mùa
Không trộn vàng trộn đỏ
Vàng biếc vẫn chưa bưa
.
Cảm ơn hoa vẫn nở
Nhắc ta nhớ màu cờ
Dù truân chuyên muôn nỗi
Lòng ta vẫn như xưa
TIẾNG ĐÊM
Thôi đêm đừng tấu khúc trầm
Giọt đêm nến lệ nát bầm tim ta
Ngoài song nghiêng bóng nguyệt tà
Trong ta một thuở thật thà yêu em
Thôi đêm đừng nức nở thêm
Thôi sương đừng lạnh sầu len vào hồn
Ngưng đi điệp khúc nguyệt cầm
Còn gì đâu nữa nghìn trùng cách xa!
Phôi pha tình đã phôi pha
Ái ân rồi cũng chỉ là hư không
Chiếu chăn lạnh buốt chổ nằm
Thôi đêm đừng vọng dư âm một thời
Tiếng đêm thê thiết đêm ơi!
Sầu luồn ngăn nhớ vỡ rồi mùi hương!
Gác đêm mưa khúc tình cuồng
Thân cong dâng hiến thiên đường mê say
Tiếng đêm như tiếng thở dài!
TƯỞNG TƯỢNG
Hãy tưởng tượng, tôi đang tưởng tượng
Khung trời xưa mây tóc em bay
Dáng đài trang tha thướt hình hài
Đường đưa đón mắt môi trìu mến
Hãy tưởng tượng, tôi đang tưởng tượng
Trúc đào hoa trắng lụa nguyên trinh
Phiến môi thơm dâng hiến men tình
Ôi ngây ngất một trời xuân mộng
Chỉ là mộng, chỉ là mộng tưởng!
Tình mong manh như khói như sương
Còn gì đâu? ly biệt đôi đường
Trời thăm thẳm hai đầu nỗi nhớ
Đừng ảo tưởng, thôi đừng ảo tưởng!
Đã xa rồi! còn chi vấn vương?
Vẫn mộng tưởng, vẫn hoài mộng tưởng!
Rượu tìm say, thơ Vũ Hoàng Chương
"Em ơi! lửa tắt bình khô rượu
Đời vắng em rồi say với ai?...
Tương tư nổi đuốc thâu canh đợi
Thoảng gió... trà mi động mấy bông"
Đừng tưởng tượng, thôi đừng tưởng tượng!
Có còn gì? người đã mù sương
Bình đã cạn, say sao chưa đượm?
Sầu y nguyên tình vẫn mênh mông!
Chiều hanh lạnh bên trời viễn mộng
Thu lại về cô lữ sầu miên
Cố lý ơi nghìn trùng xa biệt
Cố nhân ơi có biết nỗi niềm!
THU DĨ NHIÊN
1
Mùa xoay chuyển dĩ nhiên thu đến
Tiếng thu phong xào xạc lá vàng
Ta dĩ nhiên bên trời thu vắng
Nghe trong hồn sóng vỗ mênh mang!
Ta dĩ nhiên không quên gác vắng
Đêm rên tình hòa nhịp mưa mau!
Và dĩ nhiên hận ngày dâu bể
Tang thương đời chia rẽ tình nhau!
Ta dĩ nhiên bên trời đau đáu
Nhớ một người bến cũ đêm nao!
Lệ lưng tròng bên cây bần rũ
Dõi thuyền xuôi dòng thảm tím màu!
Cơn bão dữ cuộc đời hung hãn
Cuốn bay đi ước vọng đam mê!
Xóa tan đi yêu dấu hẹn thề!
Đành vĩnh biệt em ơi vĩnh biệt!
2
Mùa xoay chuyển dĩ nhiên thu đến
Thu dĩ nhiên buồn thảm buồn thê!
Chiều cô lữ tiếng thu ru mộng
Khúc cung thương thu gọi tình về!
Và dĩ nhiên thu nơi xứ lạ
Rượu tràn môi say để quên người!
Quên. Cố quên. Hãy cố quên thôi!
Nhớ chi tôi ơi? bóng hình ngày cũ
Dĩ nhiên cố quên nghĩa là còn nhớ
Càng cố quên lòng càng nhớ... khôn nguôi!
Làm cách gì mà không nhớ đây?
Nhớ lắm em ơi! tiếng tình đêm mưa thu đó!
Đêm dâng hiến đêm ái ân gác trọ
Dù trăm năm hay đến cả nghìn năm
Ta rất biết rằng mình không thể...
Tình y nguyên em có biết không?
CHIỀU THU ĐẮNG KHÚC HỒ TRƯỜNG
Hồ trường, hồ trường, ta biết rót về đâu?
(Nguyễn Bá Trác)
1.
Quê hương có gì để nhớ?
Mà thu vàng mắt vời trông
Tha hương còn gì để nhớ?
Chút thôi, ký ức trong lòng
Chút thôi đủ lòng lệ ứa
Áo cơm nát mộng trăng rằm
Quá khứ tôi ơi thôi nhớ
Mây bay níu giữ được không?
2.
Lữ khách mùa về nhung nhớ
Người ơi có nhớ ta không?
Thu sang tiếng thu ru mộng
Nâng ly đắng khúc Hồ trường
Tri kỷ? Chỉ là hoài vọng!
Bên trời miên viễn hư không
Thanh xuân đã rồi tan mộng
Còn gì? Lận đận mà thôi!
Thất chí tràn chén li bôi
Mời ai? Này bóng ta mời
Uống đi! Cho lòng ngất ngất
Say đi! Vừa đủ quên đời
3.
Quê hương một thời bão loạn
Quê hương một thuở đoạn trường
Tri âm hồng nhan xa biệt
Thế gian lệ khổ đại dương!
Thôi nhé đừng nhớ đừng thương
Phù vân đời đó vô thường
Người ơi thu về lại nhớ!
Trông vời mắt đỏ tà dương
Chiều thu lưu vong nhung nhớ
Xa kia nghìn trùng quê hương
Xa kia mộng đời ta đó
Một thời... hình bóng khói sương!
Chiều thu độc ẩm hồ trường
Nâng ly "hề vọng mỹ nhân"[*]
Em ơ!i một phương ta ngóng
Quê ơi! một trời ta thương
............
[*] "Vọng mỹ nhân hề thiên nhất phương" - Tô Đông Pha
TÌM LẠI THU XƯA
Đâu hoàng hoa vạt áo bay?
Đâu mây tóc mượt trói ai một thời?
Đâu mềm nhung mật phiến môi?
Em ơi có biết nay tôi tìm về
.
Mùa sang vàng lá tôi về
Tìm em. Chỉ thấy bốn bề tàn phai!
Nơi đâu thu hỡi hình hài
Tiếng thu như tiếng thở dài chiều thê!
.
Còn không em những đam mê?
Còn không em những hẹn thề thuở nao?
Đừng quên em nhé tình nào!
Đừng quên em nhé ngọt ngào vườn thu!
.
Giữ giùm tôi nhé mùa thu *
Để tôi cứ tưởng tình như vẫn còn
Vẫn còn mãi mãi vẫn còn
Khanh ơi tình đó chẳng mòn phải không?
.
Thời gian dù có trăm năm
Trong tôi tình vẫn y nguyên ngày nào
Y nguyên qua cuộc bể dâu
Y nguyên dù lắm thương đau kiếp đời
............
* Mượn ý câu thơ: "Giữ giùm tôi, em nhé, một mùa thu" - Lê Văn Trung
ĐỘC ẨM CHIỀU THU
Rượu rót về một phương
Đắng cay chén đoạn trường
Lữ khách sầu cô quạnh
Thu về nhớ cố hương!
Bao năm rồi tôi hỡi?
Từ cuộc thế tang thương
Đâu tri âm tri kỷ?
Cùng say khướt Hồ trường
Bao năm rồi tôi hỡi?
Tóc đời pha tuyết sương
Người bên trời luân lạc
Thu thương nhớ mùi hương
Bao năm rồi ly biệt
Lá vèo bay tứ phương
Đắng giọt chiều nuối tiếc
Nhan sắc giờ mù sương!
Tri âm! Này chén tiễn
An nghỉ nơi viễn phương!
Hồng nhan! Này chén nhớ
Khung trời đó yêu thương
Trong tận cùng khổ nạn
Tuổi xuân đầy tai ương
Sâu tận cùng ký ức
Nhức nhối đời tha hương!
Ai đã rồi miên viễn?
Ai đã rồi khói sương?
Ôi một đời mộng vỡ!
Thất chí lệ Hồ trường!
"Học chẳng thành công chẳng lập,
trai trẻ bao lâu mà đầu bạc,
trăm năm thân thế bóng tà dương.
Vỗ tay mà hát, nghiêng bầu mà hỏi,
trời đất mang mang, ai là tri kỷ,
lại đây cùng ta cạn một hồ trường" *
Mắt cay độc ẩm hồ trường
Chiều thu xứ lạ tha hương nỗi sầu
"Hạc vàng không trở lại đâu"
Còn đây sương khói trắng màu thời gian!
.
.........................
* Lời thơ Hồ Trường - Nguyễn Bá Trác
CHIỀU THU MƠ
Đã lâu lắm rồi từ lúc chia phôi
Hình bóng không còn, lá đời lốc xoáy
Nghìn trùng phương trời người có nhớ tôi?
Chỉ còn lại đây chiều vắng mây trôi
Giọt nắng nào rơi lòng tôi muốn khóc
Lá khẽ lay hồn chỉ giấc mơ thôi!
Chỉ là giấc mơ, khẽ tiếng lá rơi!
Mùa thu phương người có vàng lá nhớ?
Chiều thu đơn côi tôi mơ người ơi!
Cũng chỉ là mơ, cũng chỉ là mơ
Làm sao gặp người làm sao tìm lại...?
Lại một mùa thu, lại giấc mơ thu!
Lại một mùa thu, lại một mùa thu!
Lệ vàng lá rơi những lời nức nở
Tiếng thu bên trời thê thiết lời ru
Nguyên Lạc