SỐ 97 - XUÂN QUÝ MÃO - THÁNG 1 NĂM 2023

thơ Bạch Diệp

KINH MÙA ĐÔNG

biển xa kia đã hoàng hôn
mục đồng lùa bầy gia súc
hãy nhóm bếp và đừng nên khóc.

ơn Chúa cho khí con thở gạo muối con ăn người tình con yêu những đứa con trai con gái của chúng con cười vang dưới một mái nhà

ơn Chúa màu đỏ trên toan tiếng chuông ấm chiều tiếng súng bặt ngưng bầy chim nhỏ tránh đông bay trở lại

cảm ơn Chúa cho khoảnh sân nhà con có nắng con sẽ mang phơi chiếc áo của người con yêu cùng ngày tháng cũ trong làn gió hương trầm

cảm ơn mắt trời ngọn hải đăng Người thắp sáng trên đồi tuổi thơ cây thánh giá cho con tin rằng dù không ai nhìn không ai nghe thấy thì mặt trời vẫn mở những chiếc hộp nhỏ cho căn phòng con đang thở và ngoại đưa bàn tay ấm áp xoa đầu con hãy ngủ êm đừng thúc dậy lúc hai giờ sáng con sẽ cười lớn nhảy múa hay khóc thầm trong cổ họng thì tiếng chuông cũng đã rung bếp lò đã thắp vang vang tiếng hát thiên thần ngoài ô cửa mở và mặt trời đang chiếu sáng những hàng cây...

 

CHÚNG TA ĐANG Ở GIỮA MÙA ĐÔNG

Một màu
xám không phải của bầu trời đầy mây và những cọng cây khẳng khiu mở mắt giữa mưa và mưa và gió run rẩy con đường quanh co những lối hẹn lối chờ và cỏ

Một màu
xám không ở trên chiếc áo len em mặc vào ngày giá rét hay trên những đường gân xanh nổi lên trên làn da trắng màu xám khi em lạnh co giữa nào áo nào khăn nào vớ khi anh đặt bàn tay kề bên mà mắt dõi theo khoảng không xa hút

Không một lời được nói ra từ những
rất nhiều lời được nói không phải thứ em cần nó dường như vô nghĩa cái lạnh không phải từ mưa từ gió từ
con đường vòng quanh phố nhỏ giáo
đường run rẩy thánh giá hay phố chợ đôi lần gặp gỡ .

Xám màu xám không phải từ nền trời đầy mây mà xám nơi dòng nước mắt không chảy ra má ướt lạnh dọc theo sống mũi ướt vào cổ họng chảy xám hết một vùng ngực run rẩy những sợi gân xanh trên bàn tay giá lạnh đặt cạnh tay anh.

Chúng ta đang ở giữa mùa đông anh
nhận ra không vì sao anh nhận ra không mùa đông không ở ngoài trời mà ở trong lòng.

Một màu 
xám trong lòng và mùa đông ở bên bàn tay cạnh bàn tay lạnh..

 

ĐỪNG KHÓC KHI NHÓM BẾP

mùa đông mở những chiếc hộp
một hàng cây ánh sáng
một cánh cửa gỗ
nàng kéo rèm 
trút gió

ngân rung khúc Giáng sinh
hay mê hoặc kiểu híp - hóp
nàng nằm co
trông như con mèo phơi nắng
xuôi như tiếng vọng
làm dấu thánh thầm một cái tên

cây thánh giá, cổ và chiếc xương đòn
thật hợp lý
thách thức thời gian
căng lên những sợi gân tay
trắng thêm vài sợi tóc 
nhưng sẽ không ai thấy nàng khóc
khi nhóm bếp

những lớp bụi tội lỗi 
xưng tội màu men sứ xanh lơ trên chạn
nàng nghe lời kinh cất lên từ những trang thơ
rơi xuống chiếc giường đầy lông vũ 
những chiếc gối trẻ con
thơm mùi bánh nướng và tiếng lục lạc

nàng hợp lý 
hay thách thức thời gian
lơ lửng
giọng chuông
trên đôi giày cao gót

họ
những người đàn ông không biết
làm gì trước sự im bặt tiếng chuông

Bạch Diệp

 

 

Copyright © biển khơi & tác giả 1998-2023