SỐ 98 - THÁNG 4 NĂM 2023

thơ Tôn Nữ Mỹ Hạnh

KHI TA NHÌN LẠI

Là khi anh nói yêu em
Lòng nghe tiếng sóng ru đêm dịu dàng
Dã tràng giấu cát miên man
Xây chưa lớn được thiên đàng hai mươi?

Một ngày nắng ấm rồi thôi
Đủ yêu thương để thương ai dỗ dành
Đắng cay sau mới ngọt lành
Biết nâng niu giữ trời xanh bên đời.

Là khi người bỏ cuộc vui
Trong giây phút ấy ngậm ngùi xiết bao
Nụ hôn xưa dẫu ngọt ngào
Cũng không níu được nỗi sầu thiên di.

Em nhìn lại – Rồi bước đi
Nhẹ nhàng giấu nhánh tình si ven đường
Hương cau còn ngát trong vườn
Trầu xanh biết có còn hương tóc người?

 

ĐI QUA THƯƠNG NHỚ

Đi qua thương nhớ
Một ngày lắt lay
Mối tình thơ dại
Cuộn theo sông dài.

Cây thành thiếu phụ
Ngóng đợi sương mai
Bao năm mòn mỏi
Chiêm bao rụng đầy

Ngửa bàn tay ấm
Muốn giữ chân người
Thời gian ơi chậm
Đếm nốt tháng ngày.

Sống đời chùm gởi
Héo úa tơ hồng
Đợi cơn bão tới
Lốc vào mù không.

Tôi, đàn bà khát
Ngậm phải bùa mê
Ngàn năm đá tạc
Không chốn quay về.

Đi tìm mải miết
Dấu môi mặn nồng
Trôi  trong tiền kiếp
Ngựa buồn long đong.

Trổ trên ngọn sóng
Thanh âm nguyệt cầm
Đất trời lộng bóng
Đau bờ ngực câm.

Lửng lơ mây trắng
Bay trên đỉnh trời
Mù trong dáng núi
Vọng phu một đời.

 

DƯỚI TÁN CÂY BỒ ĐỀ

Vườn thiền tìm giấc mơ xưa
Lá bồ đề rụng bao mùa vẫn xanh
Nhớ Người dâu bể ngàn năm
Mỗi bước chân - đóa sen hồng nở hoa.

Long lanh từng hạt sương sa
Sớm mai chim hót bài ca nhiệm mầu
Chuông chùa thơm ngát hoa ngâu
Dòng sông tỉnh thức từ đâu quay về.

Chấp tay dưới cội bồ đề
Mới hay cõi tạm bùa mê lạ gì
Tay Người gieo hạt từ bi
Thân tâm an lạc, sân si thường tình.

Đọc thầm Bát Nhã Tâm Kinh
Nghe hương nguyệt quế quanh mình thoảng bay
Muốn làm ngọn cỏ đêm nay
Trăng soi bóng nước thơm bài Pháp Hoa.

Thân còn giữa cõi ta bà
Nén tâm hương có nở hoa một ngày
Nguyện làm hạt ngọc sương mai
Theo chân Người suốt dặm dài phong sương.

Tôn Nữ Mỹ Hạnh

 

 

Copyright © biển khơi & tác giả 1998-2023