SỐ 99 - THÁNG 7 NĂM 2023

thơ h o à n g x u â n s ơ n

C L A S S I C .  [2]

Picasso Guitar
Picasso

Thao thức với thụy hôn này
là thao thức với ngón gầy nhược đêm
ngón tay biết nói huyên thuyên
là ngón tay biết lặng yên trầm tình
giữa quãng ba của vô hình
du di ngón khẽ cho mình rợn cung
mùa cổ điển thắm hồng nhung
còn nâng niu đến tận cùng tóc da
mùa lay thức mật sa đà
bơi trong cuống thở huyền ca xứ miền
về từ khấc ngọc triền miên
mỗi một giây một sứ truyền âm vang
vào nhau đi.  suốt.  bến đàn
để hồn khấp khởi cưu mang vết nồng
là chim về cửa bướm    [không]
hẹn hò một dải minh mông lụa là

)(

hxs@17juin23

 

T À O  Đ Ộ N G

                       [tặng Nguyên Giác Phan Tấn Hải]

images

lắng tàn
sương nội xuống không
trên vùng hoang tượng
mặt đồng
lãnh trơ
mùa đi
từ thuở đến giờ
không ai biết được
huyền cơ bến nào
lội biển về
dạ
nao nao
hỏi sông
có lạc tuyến vào man phương
nghi sao gầy guộc phố phường
con chim rồng rộc bán thương não phiền
neo tề
chợ hết ngày phiên
vãn mình em.  đứng, nghe miền
thở                      than
bao lâu nữa
cuộc trăng tàn
thói nhà lay động
tình dang dở
còn

 

)(

mai, 2011

 

t h e o   v à o

Dụ dỗ thanh xuân xuống trần
đừng có manh tâm rù quyến
mỗi thời xiêu một bàn chân
chạy đâu khỏi đời huyên náo
hoa ơi cứ nở phập phồng
mà trăng bay đi mù ảo
vắng vẻ không chìu lòng dại
đứng trong khe cửa nhìn ra
dáng ai.  tuồng như nường [ảo]
mị hương phấp phới đôi tà
cũng khiến cho người chao đảo
chênh chao chèo độc mộc về
cứ thèm làm tên cô độc
lủi thủi một chùa độc đơn
trăng trên mái khô nằm chết
trăng thiếu tháng tự bao giờ

 

)(

fév. 2011

 

CÁI VIẾT. [ LẦN THỨ ]

Anh viết tở mở
Rồi bụm lại đầy
Rồi thả đi hết
Tửng con chữ bay

Con bay lên tóc
Con vào hốc mắt
Con cắn phải môi
Buồn buồn bật khóc

Vì chẳng còn gì
Một mớ bòng bong
Một lùm tơ nhọc
Rối cả đường về

Lúc đi chẳng nhớ
Buổi nào xa xưa
Hồng nào phai diễm
Nước chảy mút mùa

Thời gian mút chỉ
Chép chép ghi ghi
Ở đâu cũng viết
Còn viết được gì

Viết nhau khuôn mặt
Trên từng gian khó
Viết vết chân chim
Hằn lên cố thổ

Rồi cũng nguội dần
Sao còn tha thiết
Một chút trần thân
Một hồn rất mệt

Viết giữa trời xanh*
Cùng nghe mây trắng
Bay đi ngoại thành
Bay về cố quận

Thức chút sương hồng
Vệt thời gian bỏng
Như một chuyện tình
Đáo rồi bỉ ngạn

)(

@june 11.23caiviet

*Viết Lên Trời Xanh, tiểu thuyết, Hoàng Khởi Phong

 

SAO MÂY. VÀ HUYỀN CƠ

*

Mây cứ ngủ. và tôi không chịu ngủ
tôi đi lang thang khắp bầu trời
không hẹn với. tôi gặp một vì tinh tú
hỏi vì sao tôi thức mây vẫn ngủ hoài

Ngôi sao mỉm cười bảo vì sao là sao mây là mây
sao tỏa sáng và mây vẫn bay
có khi mây nhuốm lạnh và thèm ngủ
bên cạnh những câu thơ nồng nàn một vòng tay

Như người thi sĩ vẫn miệt mài đi tìm chữ
để nghe câu rung ý viết thành lời
khi mây nửa mơ màng tỉnh thức
rồi ngủ thêm như một biếng lười

Cứ thế sao mây chàng lãng tử
vẽ bầu trời những tràng hoa xinh
cho thiên thần mượn hoa làm cánh
sáng hóa đường bay một cuộc tình

Khi sen về đậu trên áo ngủ
trong giấc thơm biết bao huyền cơ
áo trắng mây trắng cùng vàng thu một chuỗi
chuyện tình yêu của lạc xứ vô bờ

 

)(

@1mai23.hxs

 

Ở  C A L I 
              _________________________
              c h e z  t h ư  p h ư ợ n g

)(
     )(

giờ muốn la cà cũng hết sức
sao nghe bạn hú lại vui mừng
trăm năm trong xứ thần tiên ấy
nỗi đời riêng mà lại rất chung
,
mấy ngày ăn nhậu quên làm thơ
ăn quá.  ăn luôn cả bụi bờ
tới khi buồn ngủ ôm cọng gió
lại kê đầu lên chỗ ngu ngơ
,
ngơ ngơ.  thiệt chỗ nào chẳng nhớ
cứ quơ tay là đụng bạn mình
bạn bè như hội đông như kiến
xúm nhau vào khiêng cái lềnh khênh
,
vậy mà bỗng chốc mềm hương rượu
trận vàng trận đỏ loạn sắc màu
có ai nhìn xuống cái ly vỡ
mảnh thủy tinh già như tóc râu.  
,
khiến những lời thơ từng câu hát
ơi ới gọi nhau vào cuộc vui
lắng nghe kỷ niệm từ xa ngái
góp lại vang vang một trận cười

 

)(

@sanjose.24mai23

 

 

PHÍA NGHỊCH CỦA TỪ TRƯỜNG

)(

Khi tôi máy động hồn mù
Từ xa xăm nỗi vàng thu rực ngời
Chiếc áo bận ngược trùng khơi
Đã phơi phóng những chặng đời rêu rong
Chút lạ thường của lưu vong
Nghe về bến đỗ phập phồng nhân thân
Này đây. vai rám bụi trần
Mật trời biểu tỏ hồng ân cuối mùa
Thức từ hoang dại nguy nga
Chẳng vàng son cũng ngọc ngà như nhiên


Ghi chép tôi. bộ nhớ. ghiền
Trăm năm bộ lạc của triền miên ru
Tiết lộ nhau thế giới tù
Ngục bao la khép trùng tu nhiệm kỳ
Cuộc động tình đến và đi
Vỡ đất mùn mục gối quỳ thiên san
Hồng lương rúng tới đại ngàn
Đánh thức vết dậy tình tang giấc bù


)(

h o à n g x u â n s ơ n
@30thangtu.2023

 

 

Copyright © biển khơi & tác giả 1998-2023