SỐ 99 - THÁNG 7 NĂM 2023

thơ Trần Đức Phổ

Nhớ Hạ Vàng

Mỗi lần hạ đến tôi hay nhớ
Tháng ngày thơ mộng tuổi hoa niên
Cùng bạn thả hồn theo mây gió
Quên lớp, quên thầy, quẳng bút nghiên

Đâu cánh đồng xanh, trắng cánh cò
Lúa thì con gái lượn nhấp nhô
Dòng sông in bóng thuyền khua mái
Vẳng lại bên tai một điệu hò

Đâu bãi cát vàng tiếp biển xanh
Ngư thuyền lướt sóng đón bình minh
Cánh buồm khỏe khoắn phồng thâu gió
Loang loáng vai trần trong nắng lên

Đâu những tinh sương rộn tiếng gà
Trưa nồng hối hả giọng ve ca
Chiều hôm tiếng sáo diều khoan nhặt
Sợi khói xanh lam quyện mái nhà

Ôi, kẻ ly hương nhớ, muốn về
Ngắm vầng trăng hạ giữa trời quê
Ngôi bên ghềnh đá nghe câu hát
Hoài niệm ngày xưa những hẹn thề.



Bài Thơ Mùa Hạ

Ngoài kia có tiếng chim tu hú
Đồng vọng mùa sang với tiếng ve
Hình như hoa cỏ đang vàng úa
Chờ đợi cơn mưa sớm trở về

Trên đường cây đã thay màu lá
Xanh rợp trời mơ mỗi bước đi
Những chùm hoa phượng khoe màu lửa
Rực rỡ như em tuổi dậy thì

Những chàng áo trắng đang nao nức
Tan trường quấn quýt cạnh hồng nhan
Trao lá thư tình chưa ráo mực
Hẹn hò cho kịp với thời gian

Trái chín thơm lừng mùi mật ngọt
Em vừa mới hái chỗ vườn cây
Tiếng chào lanh lảnh như chim hót
Mùa hạ ngập tràn trong mắt ai

 

Vầng Trăng Mùa Hạ

Em có thấy chăng nét diệu kỳ
Của vầng trăng Hạ rất uy nghi?
Trên bầu trời vắng đêm huyền ảo
Soi sáng cõi trần chẳng biến suy!

Ánh trăng kỳ bí tỏa mênh mông
Lóng lánh vàng rơi tận đáy lòng
Như nụ cười em ngày tao ngộ
Rạng ngời hạnh phúc, thỏa chờ mong!

Một vầng trăng Hạ tít trên cao
Như trái tình yêu chín thuở nào
Hai đứa lặng nhìn không nở hái
Ngàn đời trăng ý chẳng hư hao.

Trăng Hạ khắc ghi những mộng tình
Những lần hò hẹn của em-anh
Bây giờ mỗi đứa đời đôi ngã
Trăng Hạ gieo neo tận cuối gành!

 

Hạ Úa

mùa đã phôi pha nhạt nắng hè
trong vườn hối hả giọng đàn ve
hình như tiếc nuối khung trời mộng
khi áng mây thu lởn vởn về

thảm cỏ xanh tươi vội úa vàng
con đò lười biếng chở người sang
nhà ai hoa cúc tròn xoe nụ
phượng đỏ rớt rơi phận bẽ bàng

những lá thư tình hết đắm say
những lời trách móc vẳng đâu đây
hình như có chút gì xa cách
như bóng trăng kia chợt hóa gầy

có lẽ đất trời sắp chuyển giao
người thay áo mới, lá thay màu
rượu thay bình cũ, đàn thay phím
có đổi thay nào không khổ đau?


tranducpho

 

 

Copyright © biển khơi & tác giả 1998-2023