Thử hỏi...
Ta còn mẹ già
Nơi quê hương đày đọa
Sức đã tàn
Vẫn một nắng hai sương
Chỉ mong kiếm từng cọng rau chén cháo
Thử hỏi lòng nào vơi nỗi nhớ thương ?
Ta còn anh em
Mỗi ngày thêm tay chai mặt nám
Trên ruộng đồng
Trong những rừng sâu
Vất vả quanh năm với nhiều tủi nhục
Thử hỏi lòng nào quên lãng được sao ?
Ta còn những đứa em
Thơ ngây tuổi dại
Tìm miếng ăn
Trên những đống rác hôi tanh
Sống lang thang áo quần rách rưới
Thử hỏi lòng nào yên ấm cho đành
Ta còn bằng hữu
Vẫn trong vòng xiềng xích
Chịu đớn đau
Bằng đủ thứ cực hình
Thật hiên ngang không cúi đầu khuất phục
Thử hỏi lòng nào lại nở lặng thinh ?
Ta còn chiến hữu
Đang âm thầm chiến đấu
Thà hy sinh
Không buông súng đầu hàng
Giặc bủa vây với muôn ngàn khốn khó
Thử hỏi lòng nào vui hưởng bình an ?
Ta còn nỗi buồn
Hằn sâu tâm khảm
Bọn cộng thù cướp mất quê hương
Để hôm nay
Ta thành dân mất nước
Thử hỏi lòng nào quên dược căm hờn ?
Ta còn hai tiếng quê hương
Ngày đêm réo gọi
Thôi thúc trong tim
Theo những bước chân đi
Thương nhớ làm sao một trời kỷ niệm
Thử hỏi sầu nào hơn cuộc sinh ly ?
(Tháng bảy, bảy chín)
Hành Trình Vào Đời
Vũng Tàu
Súng gươm còn quá ngỡ ngàng
Tàu vừa xa bến mang mang nỗi sầu
Chiều nghe từng giọt mưa mau
Tiếng buồn gõ nhịp nghe đâu trong hồn
Ra Qui Nhơn
Chập chùng sóng nước Qui Nhơn
Trắng trên đầu sóng đời còn lênh đênh
Lãng du một kiếp bồng bềnh
Ta còn ta với buồn tênh tháng ngày
Về Cam Ranh
Nhớ thương réo gọi về đây
Nụ hoa vườn cũ tầm tay xa vời
Người đi cách biệt một đời
Tụng cơn sóng vỗ chơi vơi nỗi buồn
Khi trở lại
Một chiều ta trở về quê cũ
Nhìn mẹ già tóc đã sương pha
Đang cặm cụi bên hàng rau cải
Lòng ngậm ngùi dậy nỗi xót xa
Một chiều ta trở về quê cũ
Thấy vợ hiền nắng sạm màu da
Thương chồng con chạy ăn từng bữa
Đau đớn như muối xát lòng ta
Một chiều ta trở về quê cũ
Hỏi em còn vui tuổi hoa niên
Trên vai gầy nặng quằn gánh củi
Mặt thơ ngây hằn nét ưu phiền
Một chiều ta trở về quê cũ
Tìm thấy đâu bằng hữu một thời
Rời sách vở lao vào lửa đạn
Cuộc chiến tàn tản lạc muôn nơi
Một chiều ta trở về quê cũ
Tưởng mình đi lạc giữa hoang vu
Trời sắp tối hay cuộc đời tắt nắng
Giận tím môi rực lửa hận thù
Nguyễn Toàn Vẹn
|