Bạn mến,
Bầu trời xám. Tháng tư úng nước, xuân bắt đầu không bằng những
lún phún mưa nhẹ mà bằng những cơn dầm dề. Tháng tư bao giờ cũng
chập chùng mây. Những đám mây không hề thay đổi kể từ hơn ba mươi
năm nay. Thơ T. S. Eliot giao hưởng bất ngờ trong từng tấu điệu
với nhịp bước tháng tư.
April is the cruellest month, breeding
Lilacs out of dead land, mixing
Memory and desire, stirring
Dull roots with spring rain.
(The Waste Land)
Tháng tư tháng nghiệt ngã,
Nuôi mầm khóm tử đinh hương trồi dậy,
Ký ức và khao khát trộn bời
Bén rễ vô tri với mưa xuân
Phải chăng sự nghiệt ngã nuôi lớn cho mọi mầm sinh đứng dậy ?
Chắc chắn phải có sự cố gắng tột cùng trong từng cơn đau nhức của
sự trở mình. Trở mình để thay đổi, nếu không ta chỉ sống mãi trong
ký ức và mãi mãi là ký ức. Kẻ chiến thắng say mê trong chiến tích
của mình và quên hiện tại, dần dà họ sẽ bị thời gian đạp đổ thành
kẻ chiến bại. Người thua trận u uất đắm chìm trong quá khứ, cuộc
đời sẽ quên lãng họ. Cuối cùng cả hai đều là kẻ chiến bại trong
trận chiến của chính mình tự đặt ra. Những cơn mưa xuân không kéo
dài mãi và nó sẽ không chờ đợi ai.
Bạn mến, nhớ đến biến cố 30-4, hãy thắp một nén nhang cho những
người đã khuất và nguyện cầu cho Việt Nam một tương lai sáng sủa
hơn.
Thân chào bạn đọc và hẹn tái ngộ vào Biển Khơi số mùa hè, tháng
7 năm 2006.
Văn Nghệ Biển Khơi
|