MỘT CÕI CHẬP CHÙNG
Nắng cuối hè nhìn mùa thu say ngủ
Bừng giấc nồng Thu hé nụ cười xinh
Cả đất trời ru mình vào biển nhớ
Đường về thăm vui chân bước gập ghình
Anh vẫn đợi heo may về trước ngõ
Úa tàn bay cành phượng đỏ cuối mùa
Em có biết người xa xôi trở lại
Mở lòng nghe rộn rã nắng ban trưa
oOo
Xin mùa thu thong dong đừng đến vội
Búp sen hồng hé từng cánh phôi pha
Từ trong hoa đã có màu tinh khiết
Đưa hồn anh phiêu lãng đến nhạt nhòa
oOo
Nước mắt mùa thu
Từng giọt thầm rơi trên lá chết
Len vào hồn để thương nhớ xa xôi
Anh trở lại
Biết em còn ngóng đợi
Để nghe sầu trôi giạt đến muôn nơi
Rồi mai kia
Nắng tàn phai trên lối
Ngón tay thon lần xâu chuỗi Mân Khôi
Anh chợt thấy rất nhiều điều kỳ lạ
Chúa trên cao lòng chua xót ngậm ngùi
oOo
Từ bao giờ
Mùa thu về thay lá
Câu hẹn thề thủ thỉ với trời thu
Chẳng khi nào
Dòng sông thôi ngừng chảy
Bến bờ xưa
Có giữ được thuyền đâu
Pékin Septembre 2005
XIN VỀ ĐI
Xin về đi ... thôi đừng đưa người ơi
Tiễn làm chi cho lòng thêm bồi hồi
Đỉnh núi cao sừng sững giữa trời
Làm chỗ nằm cho mây ngừng trôi
Tổ ấm này không giữ được ai đâu
Mây lang thang không chịu nằm im
Chiều xanh xao hình như người ốm lắm
Người xa rồi... đứng lặng một mình tôi
Người quay về ... người không ngó lại
Đời nhọc nhằn mang chua xót trên vai
Thôi mất rồi còn đâu mùa hạ nắng
Đôi mắt buồn mùa gió chướng qua song
Tôi đã đi và người ở lại
Ai chờ ai , không ...ai chờ ai
Bên hiên vắng đèn nhà ai thắp sáng
Xa thật rồi ai còn nhớ đến ai
Sẽ có một ngày quay lại đây
Con phố hẹp hoang mang sầu vây quanh
Chừng ấy thôi nghe xa xôi lắm
Mưa nắng hai mùa chai cứng đôi bàn tay
Thôi tiễn nhau ... tiễn nhau lần cuối
Còn luyến lưu gởi lai tháng năm rồi
Đêm huyền diệu ánh trăng đầy muôn lối
Riêng lối về không một bóng trăng rơi
Oct. 2005
MONG NGÀY TRỞ LẠI CALI
Vẫn tiếc nuối những ngày xưa thân ái
Ngóng về Ca Li anh gởi vần thơ
Suối tương tư chảy qua miền thương nhớ
Chợt mủi lòng - nghe tiếng gọi xa mong
Quận Cam vàng bài tình ca rạn vỡ
Em nỡ nào để buồn viếng hồn anh
Trong dáng chiều tiếng thở dài vọng cảnh
Ước một lần thôi để lặng lẽ chờ
Thiếu anh , Sai Gon nhỏ nghe hiu hắt
Mà xôn xao , mà tha thiết người ơi
Một trái tim đang thổn thức nghẹn lời
Đời ấm ức nhiều điều chưa dám nói
Buổi bình minh mây xám bay ra biển
Trời mất nắng nên trời thêm ảm đạm
Mượn gió Ca Li gửi tình sâu thẳm
Đến cùng anh dạo nhạc khúc hoa đăng
Trả lại anh đêm hẹn hò quán nhỏ
Môi em ngon ... ngọt lịm ly nước dừa
Anh ưu tư ngồi đếm từng giọt mưa
Nhớ nhớ quá hàng dừa xanh quê mẹ
Cali ... cali ... giống quê mình lạ
Từ chén cơm cho đến miếng trầu xanh
Paris chừ ... nỗi nhớ cứ vây quanh
Ta thầm hỏi biết bao giờ trở lại
Oct. 2005
CHIẾC BÓNG
Trên tàng cây đàn chim đua nhau hót
Bài ca dao ai hát giữa ban trưa
Em ngang qua che nụ cười khó hiểu
Anh nghĩ thầm gởi một chút riêng tư
Tuổi 18 tâm hồn nhiều bí ẩn
Ngỡ rằng em thầm kín lén trao lòng
Em hiện hữu nhưng chập chờn chiếc bóng
Ta lung tung dạo bước khắp thiên đường
Đứng ở đó mà ngu ngơ xao xuyến
Nhìn trời trong và mây trắng lang thang
Ta thấy được tình yêu vừa chạm nắng
Đã vỡ òa theo tiếng suối reo vui
Thôi biết rồi , em đừng tinh nghịch nữa
Thoáng bâng quơ một ảo ảnh lung linh
Trong mắt nhìn chứa lắm điều ngộ nghĩnh
Nụ cười tươi nhưng đầy ắp hững hờ
Nhiều tưởng tượng nên thấy đời tươi trẻ
Đầy chông gai , tình cảm vẫn còn nguyên
Đi lang thang thăm viếng khắp mọi miền
Tìm hình bóng ngày xưa dù mộng mị
Chiếc bóng đó là trăng hay là gió
Là muôn sao lộng lẫy giữa trời cao
Là tình yêu ôm ấp tự thuở nào
Đến bây giờ vẫn vấn vương trong nắng
Và hôm nay bỗng dưng ta gặp lại
Oct . 2005
SINH NHẬT LỤC TUẦN + 2
Sinh nhật tôi mùa thu về gõ cửa
Tặng món quà làn gió lạnh se da
Tóc mượt mà võ vàng trôi trên lá
Thương mùa thu không biết tự bao giờ
Mừng Sinh nhật 62 ngọn nến
62 tuổi dại đến trong tôi
Hoa vẫn nở nhưng sắc màu đã nhạt
Máu trong tim luân chuyển chậm phần nào
Có một lần tưởng không gặp mùa thu
Hồn tôi bay đến sa mạc hoang vu
Ở nơi đó bụi mờ xoay trong cát
Tôi thong dong đi vào cõi sa mù
Không hẹn hò về thăm con phố nhỏ
Em mùa thu thấp thoáng tự bao giờ
Tôi vui quá nên ôm tròn trái đất
Lòng hỏi lòng ta vẫn sống trong mơ
Tôi cứ đợi sao mùa thu không gọi
Để ngàn đời được mãi mãi bên em
Để mỗi năm khỏi phải nhớ nhung thêm
Nghe lá rụng chờ mùa thu trở lại
01 Oct. 2005
Tôn Thất Phú Sĩ |