CHIẾC TACO LƯU LẠC
1. Miếng Taco giữa hai hàm răng
em
(Ôi hai hàm răng
đều đặn, nuột nà như những hạt bắp miền đông bị bão táp mưa sa
làm trần truồng ngoài nương rẫy).
Hàm răng xinh đẹp đã nghiến nát miếng Taco
Thoáng chốc,
nó mất tăm giữa chiếc cổ thiên nga trắng ngần màu bột phấn.
2. Lần
đầu anh gặp Taco
Nơi cái quán Mễ lẻ loi ở một góc phố quạnh hiu
trên đất Mỹ
Nó nằm tội nghiệp giữa bàn
Hẩm hiu bên cạnh những chiếc bánh phong lưu kỳ cựu
Nào Hamburger kiêu sa của Mỹ
Nào Pizza lẫy lừng của Ý...
Nó vừa vô duyên vừa xấu xí
Bởi phần bánh giòn cứng bọc ngoài che đậy nhúm thịt bằm nhạt thếch
bên trong
Ẩn giữa đám cheese long đong
Là từng sợi
salad lưu vong dị dạng.
3. Anh thích Taco hơn tất cả những chiếc bánh
phong lưu.
Thứ nhất
Nó giống hệt cuộc đời chúng ta
Lưu lạc tha phương
Đùm túm lê la khắp nơi trên trái đất.
Thứ hai
Nó hợp túi tiền cho bữa ăn nghèo vội vã.
Và điều tuyệt diệu nữa
Nó là kỷ niệm của hai hàm răng hạt bắp nuột nà
Cùng chiếc
cổ thiên nga trắng ngần màu bột phấn.
4. Rồi có lúc
Nơi cái quán Mễ lẻ loi nào đó
Miếng Taco đặt giữa
Hai chiếc ghế hai bên... bỗng mất đi một chiếc
Có thể chiếc ghế còn lại
Sẽ quằn quại lắng nghe
Miếng Taco nghẹn ngào tự thuật...
(6/6/2007)
NÓI VỚI CHÁU NỘI
Đeo kính lão, Nội sắp hàng đi học
Chạy hụt hơi vẫn sau đít đàn em
Chỉ mỗi tiếng chào – đọc hoài không thuộc
Chỉ có cái tên – lúc nhớ lúc quên.
Nội học toán nhẩm xem mình mấy tuổi
Gần sáu mươi sao cứ mãi làm trò?
Lấy hiện tại Nội trừ vào quá khứ
Thành tương lai là những nỗi âu lo.
Nội học vẽ để vẽ đường về xứ
Sao xung quanh toàn biển rộng sông sâu?
Muốn vẽ núi cho một đời ngất ngưởng
Cũng thua mây vần vũ giữa trời cao.
Nội học nhạc muốn cuộc đời thư giãn
Chia niềm vui từ cội rễ vô thường
Nhưng đến khi từng cung thương trỗi dậy
Chợt thấm đau nỗi nhớ mất quê hương.
Nội học Đạo lòng hướng về siêu thoát
Rồi ngẫm ra cũng ích kỷ vô cùng
Muốn bon chen lên thiên đàng cực lạc
Bỏ người thân dưới địa ngục mông lung.
Nội học riết ... thấy mình thêm dốt nát
Gần sáu mươi vẫn đứng mãi sân sau
Mong cháu lấy những vụng về của Nội
Làm nan đề cho kinh nghiệm mai sau.
Phạm Hồng Ân
|