Xuân Cứ Về
Xuân cứ về, không chờ đợi
Tiễn Đông, đón tết bao lần
Mai giấy giả gốc trơ cội
Lối không hụê trắng, mai vàng
Mai, huệ ngươì yêu của Xuân
Sau thiếu bóng người trước ngõ
Chỉ có tiếng cươì vạn thọ
Như trêu chọc kiếp tha nhân
Bao năm rồi Tết cứ về
Đếm tóc phủ sương chồng chất
Gió đổi lay thức cơn mê
Trái muà, Xuân như lạc bước
Ta Xuân, người Hạ thế đấy
Pháo vang, áo mới, hành hương
Ngày Xuân ấy, không trở lại
Nay Xuân nói với tha phương
Xuân nầy con chưa về đến
Quê xa cách nửa địa cầu
Mẹ già không Xuân vẫn nguyện
Gặp con bớt nét thương đau
Xuân cứ về, em nức nở
Thuở bé, lễ chùa năm xưa
Tiếng chuông Ly Hương Tự đổ
Em hoang tưởng phải giao thừa?
Nhớ xuân quê mình xa quá
Giả dối, cảnh đổi xô bồ
Phồn vinh, áo đen, áo vá
Đỏ, vàng tranh lợi giàu to
Thời gian ngóng ngày tên đổi
Phố xưa ôn lại tâm tình
Không vàng, đỏ, trò gian dối
Gió xuân én lượn xinh xinh
Anh chờ, em chờ xuân tới
Về bên gốc trúc, mai, lan
Đó là muà Xuân mẹ gọi
Hồi hương hết kiếp tha nhân
Trúc vươn bút vẽ trời thanh
Dưới hàng mai, huệ nói rằng Xuân sang
Ðường Sơn
2004
|